Tôi ân hận vô cùng vì những chuyện tôi đã gây ra, giờ tôi trắng tay, chẳng có thứ gì khi đã ở cái tuổi đáng nhẽ người ta phải đuề huề…
Tôi cưới vợ cách đây gần 20 năm, có 2 con đủ nếp đủ tẻ. Ngoài 40, tôi là chủ một công ty riêng, kinh tế ổn định. Vợ tôi ở nhà nội trợ, còn hai con đang đi học, đứa nào cũng giỏi giang, ngoan ngoãn.
Cứ nghĩ mọi thứ thế là ổn, nhưng một lần đi ăn tiếp khách, tôi gặp và say mê một cô gái bên công ty đối tác. Linh trẻ, đẹp, cuốn hút và ngọt ngào, ít hơn tôi đến 20 tuổi. Với điều kiện của mình, tôi không ngại tặng Linh những món quà giá trị, chẳng bao lâu sau, cô ấy chấp nhận làm nhân tình của tôi.
Một thời gian sau, vợ biết chuyện, cô ấy khóc lóc cầu xin tôi nghĩ lại, nhưng thú thực lúc ấy tôi mê muội lắm, không dứt ra được, lại thêm cái chán chường vì chuyện ấy với vợ không tốt, nên tôi quyết tâm ly hôn luôn.
Các con tôi hận bố, không đứa nào theo tôi.
Tôi để lại nhà cho vợ con rồi ra đi với người tình.
BẠN CÓ THỂ QUAN TÂM:
Mới đầu, cuộc sống cũng rất ngọt ngào, dễ chịu. Tôi muốn cô ấy đăng ký kết hôn và sinh con nhưng Linh không chịu, bảo vội gì, cứ từ từ.
Sau đó một thời gian, công việc làm ăn của tôi không hiểu vì sao cứ thế sa sút. Tận ngày đứng cận kề bờ vực phá sản, tôi mới phát hiện ra sự thật đau lòng, hóa ra Linh chính là người bán thông tin nội bộ của tôi cho công ty cũ. Lúc này, tôi mới ngã ngửa ra, sao tôi chủ quan như thế. Tôi gần như phát điên, muốn tìm Linh hỏi cho ra nhẽ thì cô ấy biến mất hoàn toàn, tôi không thể nào liên lạc được.
Về nhà lục tung két sắt, ngăn tủ, bao nhiêu giấy tờ, tài sản giá trị đã không cánh mà bay. Tôi sững sờ khi nhận ra việc mình đã bị lừa.
Tôi uống rượu say khướt suốt cả tuần trời, không liên lạc với ai. Sau đó tìm về nhà vợ cũ nhưng cô ấy không tiếp, các con cũng dửng dưng với tôi. Mỗi đêm về tôi lại bị nỗi ân hận và đau đớn giằng xé. Tôi phải làm sao đây?
BẠN CÓ THỂ QUAN TÂM:
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét